KHUYA NGỒI VUỐT SỢI TÓC MAI
Tàn Xuân
Gió đứng tần ngần
Từ trong cổ tích
bóng lần hiện ra
Tóc hong
Ướt ánh trăng ngà
Chân nhè nhẹ lướt
Bóng tà huy bay
Tàn Xuân
Én liệng ban mai
Chân mây vết xước
vệt dài trắng phau
Mưa dai
dải suốt đêm thâu
Ướt con phố vắng
trắng mầu trăng nghiêng
Tàn Xuân
lục lạc khua rền
Tiếng con ngựa hí
Đất rên nhớ trời
Vu vơ
hát khúc không lời
Vơi ly trà đậm
ngậm trôi giọt tình
Tàn Xuân
nắng níu bình minh
Chút cay chút đắng
cho mình cuồng say
Đất/trời
đâu thể phân hai
Khuya ngồi
Vuốt sợi tóc mai
… nhớ người
Kiều Mộng Hà
May 27th 20
TÀN PHAI NẮNG CHIỀU
Anh đi gom trọn mộng tình
Em ngồi hoá đá biết mình trắng tay
Còn gì nói chuyện ngày mai
Chút hy vọng cũng tàn phai nắng chiều
Em ngồi như sợi bún thiu
Chút thương chút nhớ… nâng niu đâu còn!!!
Anh đi trời đất héo hon
Em ngồi tỉa mãi chon von tháng ngày
Con sông ngậm bóng trăng gầy
Còn em ngậm mãi sầu này chẳng vơi
Anh đi mang cả đất trời
Tháng ba nắng mới ngồi phơi giọt buồn
Chuyện sương rơi chuyện vô thường
Có đâu là thật! Hí trường thôi anh
Xuân sang cành trổ lá xanh
Tình ta cũng thế! Rất nhanh nhuốm vàng
Kiều Mộng Hà
Dec 2019
NGHĨ VỀ ANH
Nghĩ về anh trong sớm mai chớm bệnh
Giá anh thường thăm hỏi bằng yêu thương
Giúp em pha ly nước ấm chanh đường
Sức khoẻ sẽ mỉm cười xua tan bệnh
Nghĩ về anh thành tâm bao dự tính
Nhưng buồn thay…thôi xếp lại qua bên
Vì “người ta” còn nhớ…chớ nào quên
Hình bóng cũ ủ trong tim, đâu dễ…
Nghĩ về anh bao lời thề câu thệ
Là chiêu trò cho “ai đó” an tâm
Trong tình yêu toả chiếu ánh trăng rằm
Sao lại phải còn thề non hẹn biển !
Nghĩ về anh bên trong luôn hiển hiện
Sự chân thành, lòng chung thuỷ, bao nhiêu ?
Vì tình yêu đâu phải chỉ một chiều
Lời gian dối mồ chôn mối tình đẹp
Nghĩ về anh sầu đau, tim kín khép
Lòng nhủ lòng xoá hết…thế là xong
Sao phải yêu người không biết thuỷ chung !!!
Cho đau khổ triền miên trong bất hạnh
Kiều Mộng Hà
May 20 – 2019
TÓC BỖNG PHAI MÀU!!!
Có anh
có cả Thiên Đường
Không anh
Mây xám mù sương cuối trời
Ngôi nhà trống vắng tiếng cười
Hoa sầu thôi nở…đêm mời gió đông
Có anh
Em chọn áo hồng
Chuốt trau mày liễu
môi cong son viền
Không anh
Trăng cũng ưu phiền
Song thưa rèm khép
nhốt nguyên nỗi buồn
Có anh
Nguyệt quế nồng hương
Tóc thơm bồ kết
gối giường ấm hơi
Không anh
Gương lược…buồn ơi
giấu trong góc tối
lạnh hơi chỗ nằm
Không anh
Trăng bỗng … thôi rằm
Em đêm trăn trở
với trăm mối sầu…
Vì sao
tóc bỗng phai màu!!!
đâu bàn tay vuốt
sợi xào xạc…rơi
Kiều Mộng Hà
June 27-2019
Sóng Lòng Của Biển
Ta hỏi người, ta hỏi biển xa
Sóng lòng của biển thật bao la
Sao ta thổn thức từng cơn sóng
Vỗ mạn bờ ghềnh đá xót xa
Ta có vui mỗi ngày biển nhớ
Đến thật gần và cũng thật xa
Để sóng trôi đi rồi lại cuộn
Mối tình ta một nỗi thiết tha
Có khi bãi cát vàng hong nắng
Rám tim ta những buổi trưa hè
Là nỗi nhớ thuyền anh trên biển
Giấc mơ trên sóng có quay về
Thuyền đi mãi rời xa bến cũ
Mang sóng lòng của biển nơi đâu
Trên ghềnh đá tình sầu đã vỡ
Những hoa xưa của sóng vỗ bờ
Lê Mỹ Hoàn
3/2020
Xuân vừa về xứ Mộng
Thời gian
Chiều xuống chậm
dịu dàng đem dải lụa,
Óng ả vàng
khoác tít ngọn cây cao;
Gió khen đẹp
cất tiếng hát rì rào
Mây thấy lạ bỗng ngừng bay,
khen nức nở
Hoa trong vườn thì dường như mắc cở
Khẽ cúi mình trong bóng tối tà huy
Thảm cỏ xanh trải rộng vẫn xanh rì
Chạy theo nắng về chân trời xa lạ
Trên không trung từng đàn chim én, quạ
Tìm đường về, chiều xuống, bóng đêm sang…
&
Ngày tàn chậm, bóng chiều rơi dần xuống
Dải nắng vàng lưu luyến ngọn cây cao
Gió vấn vương quyện với lá rì rào
Đàn én nhỏ bâng khuâng bay về tổ
Bãi cỏ xanh trải dài, bên cửa sổ
Nụ hồng tươi, cười chúm chím xinh xinh
Se Sẻ gọi nhau, ríu rít ở trên cành
Ôi! êm ả, thời gian đi chầm chậm…
Sao Khuê
MUỘN QUÁ RỒI.
Sao Khuê ơi, cô Sao Khuê ơi.
Xuân về nay đã mấy tháng rồi
Xuân sắp ra đi về chốn cũ
Mùa Hè mang lửa sắp đến nơi.
Hoa cỏ tiếc Xuân, buồn hiu hắt
Ngại nắng Hè về đốt tã tơi
Biết làm sao cầm Xuân ở lại?
Tiễn chân Xuân, từng bước lệ rơi.
Trần Công/ Lão Mã Sơn
Lão Mã ơi này Lão Mã ơi!
Xuân sang vũ trụ phục sinh rồi
Tưng bừng sắc thắm hoa muôn chốn
Rực rỡ mướt màu lá khắp nơi
Hà cớ chi mà buồn héo hắt
Vì sao lại chẳng sướng mê tơi?
Xuân còn đang trụ, khoan sầu vội
Hạ chửa đến sao lệ đã rơi?
Thuý Messegee
Thuy Messegee ơi, Thuy Messegee !
Ba tuần nhanh lắm có lâu chi
Hai mươi Tháng sáu là đầu Hạ
Là ngày Xuân cất bước ra đi
Hoa cỏ tiếc Xuân, hoa cỏ khóc
Sỏi đá cũng buồn cảnh biêt ly
Kẻ đi thương nhớ người ở lại
Kẻ còn ở lại khóc người đi.
28-5-2020
Lão Mã Sơn
Đàn anh đã gọi Messegee
Dạ dạ anh ban bảo chuyện chi?
Hào hứng vui tươi cho khỏe nhé
Bi quan ủ rũ tội ghê đi
Xuân tươi phơi phới còn đang trụ
Hạ nóng nực nồng vẫn cách ly
Ly nước rót vào đầy một nửa
Hay ly mất cạn nửa? Suy đi!
Thuý Messegee
TÌNH YÊU MÃI MÃI
(Cảm xúc khi đọc một bài thơ)
Những hạt mưa buổn thánh thót rơi,
Lá thu theo gió rụng bên đồi.
Từng đàn ô thước bay về tổ,
Theo đám mây trôi tận cuối trời.
Em ở nơi này, anh ở đâu?
Bao năm xa cách tím thu sầu.
Tình xanh tha thiết đâu còn nữa,
Lỗi hẹn nay đành hẹn kiếp sau!
Em nhớ ngày xưa anh khẻ nói’
Anh hứa yêu em đến trọn đời.
Hai đứa cùng nhau thề hẹn ước,
Nhìn anh lệ ứa lúc ra khơi.
Rồi tháng năm trôi về dĩ vãng,
Tình yêu muôn kiếp vẫn em mang!
Tình trong giây lát hằn ghi dấu,
Yêu mãi ngàn đời lệ chứa chan.
Em hỏi tình này anh nhớ không?
Bao năm xa cách vướng tơ lòng.
Ngưu Lang, Chức Nữ mùa thu đến,
Em vẫn phương này, lệ nhớ mong!
Đại Bàng
Trần Đại Bản
S Ố N G L Ạ I
Xin cho sống lại đời tôi
Tự bào thai chẳng xa người nữa đâu !
Dù mai tóc lỡ phai màu,
Tôi ru Em giấc ngọt ngào mộng du,
Dù mai tình chẳng thiên thu,
Cũng xin nửa bóng trăng xưa đợi người.
Dù mai chỉ một cơn vui,
Cũng xin dâng cả một đời nhớ nhau.
Tóc xanh giờ đã phai màu
Trăm năm bèo bọt qua cầu nước xuôi.
Hoàng Song Liêm
G Ử I T H E O M Â Y T R Ắ N G
Mai về để nhớ riêng nhau
Giờ đưa tiễn khát nỗi đau dịu dàng
Đôi bờ xanh biếc đại dương
Đất dung thân bóng cố hương mịt mù
Lênh đênh qua cửa Thần Phù
Thương em , anh vụng đường tu cũng tròn
Trao nhau con mắt tình buồn
Gửi chân mây trắng gọi hồn thiên thu .
Lá bàng đỏ phố thành xưa
Tiếng ve cuối Hạ còn đưa sầu về !
Hoàng Song Liêm
XUÂN SANG
Đông tàn Xuân nhẹ bước sang
Xuân mang mây trắng, nắng vàng theo Xuân.
Trên cành chim hót tưng bừng
Bướm, ong dìu dập trên từng luốn hoa
Mưa xuân rơi khắp gần xa
Tưới cho hoa cỏ nhà nhà xanh tươi
Cho người thiếu nữ đôi mươi
Ngắm Mai vàng nở, dệt đời ước mơ.
Cho Tôi có mấy vần thơ.
Tặng cô hàng xóm đang chờ Xuân Sang .
Trần Gò Công/Lão Mã Sơn
XUÂN SANG
Đông tàn Xuân nhẹ bước sang
Xuân mang mây trắng, nắng vàng theo Xuân.
Trên cành chim hót tưng bừng
Bướm, ong dìu dập trên từng luốn hoa
Mưa xuân rơi khắp gần xa
Tưới cho hoa cỏ nhà nhà xanh tươi
Cho người thiếu nữ đôi mươi
Ngắm Mai vàng nở, dệt đời ước mơ.
Cho Tôi có mấy vần thơ.
Tặng cô hàng xóm đang chờ Xuân Sang .
Trần Gò Công/Lão Mã Sơn
VƯỜN XUÂN
(Điệp tự XUÂN – Kính họa bài XUÂN của thi tiền bối Lão Mã Sơn)
Vườn Xuân cây cỏ mượt xanh
Xuân vui chim chóc chuyền cành hoan ca
Ơi Xuân duyên dáng điệu đà
Nàng Xuân khoe sắc lụa là cao sang
Xuân nay chân thiện mỹ toàn
Nhớ về Xuân cũ buồn tan cõi lòng
Hồn Xuân bởi sự tồn vong
Quê hương Xuân ấy nặng lòng gánh khuân
Xuân đi Xuân đến chất chồng
Mùa Xuân rộn rã để lòng buồn rưng
Vườn thanh giờ ngát hương Xuân
Trúc mai hoà điệu Xuân bừng niềm vui
Phương Hoa – May 7th 2020
( Họa thơ Trẩn Gò Công/Lão Mã Sơn)
XUÂN
Nắng vàng trải thảm cỏ xanh
Hoa Anh đào nở, trên cành chim ca
Chân trời én liện la đà
Báo tin nhân thế biết là XUÂN sang.
Xuân vui nào có hoàn toàn
Người thì hớn hở, kẻ tan nát lòng.
Lính già chiến bại lưu vong
Xuân về nhớ nước nghe lòng bâng khuâng.
Những người quả phụ mất chồng
Xuân sang lẻ bóng lệ lòng rưng rưng.
Mấy cô thiếu nữ đang Xuân
Ngắm hoa Đào nở tưng bừng reo vui.
Trần Gò Công/Lão Mã Sơn
Mối Tình Đầu
Người ta bảo mối tình đầu bất diệt
Chiếm hồn ta rồi đeo đẳng suốt đời
Dẫu chia lìa mỗi kẻ một nơi
Cứ quay quắt, cứ âm thầm nhung nhớ
Người ta bảo tình đầu hay tan vỡ
Lòng rộn ràng ca khúc yêu thương
Tim bồi hồi say đắm vấn vương
Nào ngờ phải có ngày khóc nghẹn
Rồi hai kẻ chia tay không hẹn
Hạnh phúc, đành mong mỏi kiếp sau
Nhung nhớ, đành ngước mắt ngàn sao
Có ai đó cùng ngắm sao không nhỉ?
Ngày qua ngày bình thản trôi không nghỉ
Mối tình xưa sao vẫn giữ trong tim
Người bây giờ có hạnh phúc ấm êm?
Mà ta cứ ngẩn ngơ ngày xưa cũ?
Gặp nhau ngày lá xanh mới nhú
Bao năm qua, lá vàng úa cuối đời
Rồi một ngày theo cát bụi rong chơi
Hạnh phúc xưa xin một lần chắp lại!
Thuý Messegee
Hương Phai
Có anh hoa mộng trải đường
Không anh đan kín lối sương mù trời
Đời em tắt hẳn nụ cười
Tiếng lòng thổn thức đêm mời giấc đông
Có anh má thắm môi hồng
Tô thêm màu mắt đường cong đen viền
Không anh đắp những muộn phiền
Bờ mi hoen ướt chứa nguyên bể buồn
Có anh Dạ Lý ngát hương
Bay vào cửa sổ thơm giường nồng hơi
Không anh hoa cũng tàn ơi
Trăng Sao lại lặn tăm hơi rớt nằm
Không anh chẳng sáng đêm rằm
Em nhìn bóng tối đầy trăm nẻo sầu
Soi gương tóc điểm bạc màu
Nhìn từng thu chết lào xào lá rơi
Minh Thuý
Tháng 5/19/2020
TÌNH NHÂN ĐẠO
(Đường Tình Nhân)
Này anh yêu
Lá đã rơi trên đường vắng
Gió thu về
Anh có buồn con đường trước mặt?
Và ngại ngùng
Khi nhớ tên một người đã qua?
Chuyện đôi ta
Cũng đã xa theo ngày Tháng
Chút ân tình
Gom góp lại tưởng chừng vẫn gặp
Một ngày nào ta mới quen khi vừa biết tên
Về đâu anh
Những dấu chân trên đường cũ?
Đã đi về nơi chốn nào không còn bắt gặp
Một ngày hè ta có nhau
Để rồi mất nhau
Mộng không cao
Nhưng đã xa hơn tầm với
Thương tiếc này
Đi với em đến tận cuối đời
Đường tình nào ta đã đi
Xin còn khắc ghi
TT-Thái An
2001
Hương Bưởi
Có ai đã leo lên cành Bưởi
Nhỏ lệ rưng rưng, mắt đỏ au.
Ðâu biết bên kia khung cửa sổ
Có người đứng ngắm mà lòng đau.
Sau thân cổ thụ, tôi hằng ngắm
Ai tan học về để mộng mơ …
Tối đến đi qua còn đi lại
Phải chi mà…mình biết làm thơ.
Uớc chi sát vách, làm hàng xóm
Lùa vào khe cửa một lá thư …
Nhưng cũng tại mình hay mắc cỡ
Chỉ dám theo xa, Em chẳng chờ.
Ví thử hai nhà chung hàng giậu
Rồi con bướm trắng sẽ bay sang…
Tôi sẽ ngắm Em đi qua lại
Phất phới tung bay áo lụa vàng…
Hay là… tôi ước thành Thi Sĩ
Mái tóc bềnh bồng, hai vai gầỵ
Không còn lưỡng lự, tôi sẽ đến
Trao tặng cho Em tập thơ dày …
Dáng Em ai khắc vào tâm tưởng
Khổ tôi đêm nhớ với ngày thương
Thu ba, Em nghiêng làn sóng nhỏ
Lòng tôi lảo đảo, sóng đại dương.
Tôi đã viết ra rất nhiều lời
Nhưng rồi lại xé nát tả tơi.
Hương thừa trong gió còn thoang thoảng
Mà gót sen kia đã cách rời …
Trần gian, tôi như người đi lạc
Nhưng chẳng quên đường xanh lá me.
Sau gốc me già thân to lớn
Tôi vẫn chờ Em tan học về
Tôi mong có thật nhiều can đảm
Ra chận Em về để hỏi thăm.
Lá thư sẽ nối liền…khoảng cách
Tôi, Em hôn ước kết trăm năm.
Em đã về đâu ai biết được
Thư tôi chưa gửi đã tả tơi.
Quăng bút từ nay thư không viết
Và cũng từ nay … bặt tiếng cười.
Sao Khuê
Xuân vừa về xứ Mộng
Thời gian
Chiều xuống chậm
dịu dàng đem dải lụa,
Óng ả vàng
khoác tít ngọn cây cao;
Gió khen đẹp
cất tiếng hát rì rào
Mây thấy lạ bỗng ngừng bay,
khen nức nở
Hoa trong vườn thì dường như mắc cở
Khẽ cúi mình trong bóng tối tà huy
Thảm cỏ xanh trải rộng vẫn xanh rì
Chạy theo nắng về chân trời xa lạ
Trên không trung từng đàn chim én, quạ
Tìm đường về, chiều xuống, bóng đêm sang…
&
Ngày tàn chậm, bóng chiều rơi dần xuống
Dải nắng vàng lưu luyến ngọn cây cao
Gió vấn vương quyện với lá rì rào
Đàn én nhỏ bâng khuâng bay về tổ
Bãi cỏ xanh trải dài, bên cửa sổ
Nụ hồng tươi, cười chúm chím xinh xinh
Se Sẻ gọi nhau, ríu rít ở trên cành
Ôi! êm ả, thời gian đi chầm chậm…
Sao Khuê
XUÂN
Nắng vàng trải thảm cỏ xanh
Hoa Anh đào nở, trên cành chim ca
Chân trời én liện la đà
Báo tin nhân thế biết là XUÂN sang.
Xuân vui nào có hoàn toàn
Người thì hớn hở, kẻ tan nát lòng.
Lính già chiến bại lưu vong
Xuân về nhớ nước nghe lòng bâng khuâng.
Những người quả phụ mất chồng
Xuân sang lẻ bóng lệ lòng rưng rưng.
Mấy cô thiếu nữ đang Xuân
Ngắm hoa Đào nở tưng bừng reo vui.
Trần Gò Công/Lão Mã Sơn
X UÂ N
Nắng vàng trải thảm cỏ xanh
Hoa Anh đào nở, trên cành chim ca
Chân trời én liện la đà
Báo tin nhân thế biết là XUÂN sang.
Xuân vui nào có hoàn toàn
Người thì hớn hở, kẻ tan nát lòng.
Lính già chiến bại lưu vong
Xuân về nhớ nước nghe lòng bâng khuâng.
Những người quả phụ mất chồng
Xuân sang lẻ bóng lệ lòng rưng rưng.
Mấy cô thiếu nữ đang Xuân
Ngắm hoa Đào nở tưng bừng reo vui.
Trần Gò Công/Lão Mã Sơn
VƯỜN XUÂN
(Điệp tự XUÂN – Kính họa bài XUÂN của thi tiền bối Lão Mã Sơn)
Vườn Xuân cây cỏ mượt xanh
Xuân vui chim chóc chuyền cành hoan ca
Ơi Xuân duyên dáng điệu đà
Nàng Xuân khoe sắc lụa là cao sang
Xuân nay chân thiện mỹ toàn
Nhớ về Xuân cũ buồn tan cõi lòng
Hồn Xuân bởi sự tồn vong
Quê hương Xuân ấy nặng lòng gánh khuân
Xuân đi Xuân đến chất chồng
Mùa Xuân rộn rã để lòng buồn rưng
Vườn thanh giờ ngát hương Xuân
Trúc mai hoà điệu Xuân bừng niềm vui
Phương Hoa – May 7th 2020
( Họa thơ Trẩn Gò Công/Lão Mã Sơn)
HẠNH PHÚC HƯƠNG XUÂN
(Song thất lục bát)
Vạt nắng Xuân sáng bừng trước cửa
Chòm mây hồng lộng giữa trùng khơi
Mùa thay cảnh đổi nơi nơi
Cỏ cây khoe sắc đất trời khoe hương
Chim chóc cũng tỏ đường quyến luyến
Yến oanh đều trải nếm tình yêu
Bướm vờn ong lượn dập dìu
Gió hoà tiếng gió giọng thiều ngất ngây
Hoa nở rộ hoa lay lắt tỏa
Vườn hừng tươi vườn quả đầy cành
Không gian thoáng mát an lành
Phòng loan thanh vắng khuê mành lửng lơ
Thơ dạt dào hồn thơ đuối đắm
Bút miên man bút thắm từng dòng
Gửi trao từ tận đáy lòng
Nghìn câu hạnh phúc bềnh bồng xôn xao
Đông đi Xuân đến ngọt ngào….
Phương Hoa – May 6th 2020
Kính mời quý vị thưởng thức hai bài thơ mùa xuân của hai thi sĩ
Nhất Hùng và Minh Thuý
Mùa Xuân Sẽ Đến
Mặt trời lên, xóa bóng mù sương
Nắng sớm lung linh rải khắp vườn
Chậu Cúc xác xơ,chồi đã nhú
Giàn Hồng trơ trụi,lộc đang vươn
Chim đua thanh khiếu,khua vang động
Hoa đọ sắc màu,tỏa ngát hương
Hết buổi Đông tàn,Xuân lại đến
Hoại-sinh hưng-phế lẽ vô thường
Nhất Hùng
Nét Xuân
Sáng sớm ưa nhìn cỏ thấm sương
Lung linh giọt ướt đẹp ngôi vườn
Lan, Hồng thắm nét hoa đua nở
Cẩm Chướng tươi màu nắng chiếu vươn
Bướm lượn tung tăng thêm khởi sắc
Chim vờn nhảy nhót dậy lừng hương
Xuân đi, trở lại dâng trời đất
Vạn vật mùa thay tự lẽ thường
Minh Thúy
( Họa thơ Nhất Hùng)
TÀN PHAI NẮNG CHIỀU
Anh đi gom trọn mộng tình
Em ngồi hoá đá biết mình trắng tay
Còn gì nói chuyện ngày mai
Chút hy vọng cũng tàn phai nắng chiều
Em ngồi như sợi bún thiu
Chút thương chút nhớ… nâng niu đâu còn!!!
Anh đi trời đất héo hon
Em ngồi tỉa mãi chon von tháng ngày
Con sông ngậm bóng trăng gầy
Còn em ngậm mãi sầu này chẳng vơi
Anh đi mang cả đất trời
Tháng ba nắng mới ngồi phơi giọt buồn
Chuyện sương rơi chuyện vô thường
Có đâu là thật! Hí trường thôi anh
Xuân sang cành trổ lá xanh
Tình ta cũng thế! Rất nhanh nhuốm vàng
Kiều Mộng Hà
Dec 2019
