Tiệc Xuân

Đầu Xuân đến viếng bạn Mai Anh,
Bạn bè đông đúc đứng vòng quanh.
Chuyện trò ríu rít vui như Tết,
Tha thướt đó đây áo đỏ xanh
Mai vàng chi chít nở đầy cành
Đào hồng búp nụ đẹp như tranh.
Hoa lan, hoa cúc cùng chen chúc,
Rực rỡ sắc màu giữa lá xanh.
Pháo đỏ, rượu vang, trà, bánh mứt,
Thit kho, dưa giá, bánh chưng xanh.
Chả chiên, giò lụa thêm gà luộc,
Gỏi thịt, miến xào, bóng nấu canh.
Nhiều quá thức ăn không nhớ hết,
Chỉ nhớ những người đi chúc Tết.
Vui vẻ hàn huyên với tiếng cười,
Trẻ con xúng xính áo quần mới.
Pháo Xuân đì đẹt nổ vui tai,
Lì xì gia chủ phát lấy may.
Phong bao màu đỏ vui ngày Tết.
Cầu chúc chủ nhà luôn phát tài
Chiều Mồng Một,năm Mậu Tuất
Ngọc Hạnh
Xuân Về
Lê Thị Ý
Bước ra nắng ấm choàng vai.
Cỏ xanh đôi tấc, lối ngoài lá non.
Lung linh hoa đọng sương trong,
Ghé môi hôn ngát nụ hồng bên hiên.
Thời gian trôi cuốn triền miên
Đã trong say đắm mà duyên không tròn.
Bây giờ tô lại màu son,
Quên trong năm tháng, đường mòn không anh.
Cũng như trăm vạn cuộc tình,
Họp tan theo đám mây xanh lưng trời.
Mới đây xuân đã về rồi.
Bình minh chim hót mộng đời xôn xao,
Còn đâu dù thoáng chiêm bao,
Còn đây dù tuổi đã vào cuối thu.
Ung dung rời đám sương mù.
Vẫn ta là kẻ trông ngu ngơ sầu.
Tìm hoa bắt bướm tình đầu.
Hơn một lần vỡ tinh cầu chúng ta.
Mùa xuân rồi cũng sẽ qua
Tuổi thanh xuân vụt rất xa, xa rồi.
Màu chiều nhè nhẹ buông lơi,
Tơ chiều kéo phủ phần đời dễ thương.
Vườn sau hoa vẫn nguyên hương
Em còn giữ giấc mộng thường thế nhân.
Nắng soi rực rỡ cuối sân,
Xuân về tô thắm đường trần có em
Lê Thị Ý
XUÂN VỀ ĐÓ, CÒN XUÂN TA CÒN NỢ…
ĐẾN BAO GIỜ TRẢ HẾT NỢ GIAI NHÂN
Thơ Phan Khâm , Nhạc Hồ Bảng, Ca sĩ Mai Thiên Vân trình bày
Có còn xuân trên những cồn lau sậy
Theo tháng ngày bạc thếch giữa bơ vơ
Có còn xuân nụ hôn nào thức giấc
Gởi cho đời Xuân êm ả giấc mơ
Nắng mở ngõ để hồn mê lồng lộng
Chuỗi Xuân tình xin dâng trọn nàng thơ
Bướm và hoa như mê man còn mộng
Tóc em dài óng ả vấn vương tơ
Mùi lịch mới nhả hương thơm mời mọc
Mở trang đầu hồng phơi phới trinh nguyên
Vòng tay nối tình Xuân trong ngà ngọc
Cõi giao thừa ân sủng một bình yên
Đất trời Xuân và em có còn Xuân?
Xin dòng đời dừng trôi chảy bâng khuâng
Xuân về đó còn Xuân ta còn nợ
Đến bao giờ trả hết Nợ Giai Nhân…
Phan Khâm
Hương Xuân Ngày Cũ
Tết đến xuân về nhớ cảnh xưa
Hồn nhiên một thủa trọn chơi đùa
Vui nhìn bánh mức chưng đầy đủ
Khoái ngắm bình hoa cắm ngập thừa
Xuống chợ ba mươi còn sợi nắng
Lên Chùa mồng một có làn mưa
Quê người tiếc nuối hương ngày cũ
Sống lại từng giây thỏa mộng vừa
Minh Thuý Thành Nội
XUÂN TRONG NỖI NHỚ
Anh có nghe buồn những tháng năm?
Thời gian hờ hững chảy âm thầm
Mấy mươi Xuân đến, đời thôi đã
Mòn mỏi, về đâu những bước chân?
Nhớ thuở xa xưa ta gặp gỡ
Một chiều Xuân mộng dệt tình thơ
Chúng mình hai đứa còn rất trẻ
Cùng hướng tương lai hẹn đợi chờ.
Nhưng rồi chinh chiến tràn máu lửa
Anh rời xóm cũ, bỏ trường xưa
Hiên ngang anh khoác màu áo trận
Em hoài ngóng đợi những chiều mưa.
Làm người yêu lính, buồn biết mấy
Anh vẫn muôn đời như bóng mây
Phiêu lưu trôi mãi chưa dừng lại
U ẩn phương nầy anh có hay?
Anh đã quên đi chuyện chúng mình?
Hay vì say mãi bước trường chinh
Đêm biên cương lạnh dừng quân đó
Có nhớ về em, một bóng hình?
Em vẫn chờ anh, vẫn thiết tha
Tôn thờ kỷ niệm những ngày qua
Vẫn yêu màu áo hoa rừng đó
Dù bóng chiều Xuân đã xế tà
Tất cả xa rồi phải không anh?
Chỉ là kỷ niệm quá mong manh
Nhưng em mãi nhớ và ôm ấp
Sưởi ấm đời qua nẻo độc hành.
Lâu lắm không về thăm chốn cũ
Sống đời lưu lạc kiếp phù du
Bao mùa Xuân vẫn buồn ly biệt
Tìm bóng người xưa, đã mịt mù!
VI VÂN
Xuân Ngời Ý Ngọc
Nắng rực bên trời nhạc rộn ngân
Chim ca nhảy hót nhẹ tình trần
Yêu kiều lộc biếc say đường bụi
Nhã nhặn mây hồng đắm mắt nhân
Cẩm Chướng, cành Mai bung trước ngõ
Anh Đào, bội Cúc nở ngoài sân
Tranh ngời thiện mỹ xa niềm tục
Bút khỏa thanh nhàn hợp ý Xuân
Minh Thuý Thành Nội
Thương Về Cố Quốc

Bão tuyết mùa đông mới thổi qua
Chiều nay tựa cửa nhớ quê nhà
Xuân về pháo đỏ trang hoàng ngõ
Tết đến mai vàng rực rỡ hoa
Khách địa thê lương thời tiết nhuộm
Tha phương ảm đạm khói sương nhòa
Trông vời cố quốc nào đâu thấy
Bến nước con đò đã khuất xa
Thanh Song Kim Phú
(Họa)
XUÂN XƯA
(Kính họa bài Xuân muộn của chị Lê Thị Ý)
Quê hương Tết đã xa rồi
Ươm hoa từ tháng Chín, Mười, năm xưa
Vạn thọ bông hứng nắng mưa
Xuân về vẫn đẹp dẫu lùa tuyết sương
Cỏ hoa rực rỡ ven đường
Em chân sáo bước người thương bên mình
Má hồng e ấp lối nhanh
Dừng chân bứt lá thả quanh mặt hồ
Âm thầm ai nhét phong thơ
Nét nhầu nhiều gấp tình thơ ngọt lành
Bây chừ đã cách xa anh
Phương trời xa thẳm luôn mình dõi theo
Xứ người Xuân đến vui reo
Riêng ai thả nỗi buồn theo vết giầy
Niềm thương nỗi nhớ bao ngày
Làm sao gửi đến lấp đầy lòng nhau
Mong ngày tái ngộ ngỏ hầu
Cho anh đọc hết cả tầu thơ biên
Khuê phòng những mảnh hoa tiên
Gửi vào cảm xúc bừng lên tim hồng
Đêm về đau nỗi Tây, Đông
Nhìn trăng điện phủ thành bông màu vàng
Nỗi buồn ly xứ mơn man
Khiến lòng dào dạt ngút ngàn thương yêu
Bao năm nắng sớm mưa chiều
Cầu quê hương nhận được nhiều hương Xuân
Thơ tràn chữ bỗng lâng lâng
Xuân xưa nhớ lại lòng trần mênh mang
Phương Hoa – FEB 24th 2021
XUÂN DI HẬN
Anh có biết không, tôi đã khóc
Hồn nghe trăn trở những sầu riêng
Bao mùa Xuân đến trong thầm lặng
Lòng mãi vương mang vạn nỗi phiền
Nhớ mùa Xuân cũ trong sắc máu
Non nước tiêu điều, ôi! tóc tang
Đoàn người di tản như triều sóng
Bỏ cả quê hương, bỏ xóm làng
“Đại lộ kinh hoàng” bao xác chết
Ngàn người ngã gục dưới binh đao
Ai gây máu lửa cho di hận?
Cao ngất hờn căm, uất nghẹn trào
Cũng mùa Xuân ấy tôi tang trắng
Cha đã ra đi chẳng trở về
Mẹ khóc điên cuồng trong tuyệt vọng
Nhớ hoài hình bóng giữa cơn mê
Anh tôi chinh chiến vùng biên trấn
Anh dũng hy sinh dưới bóng cờ
Ôm xác con hiền, thương dáng mẹ
Vật vờ, điên đảo tỉnh hay mơ?
Không biết bao lần tôi đã khóc
Nghẹn ngào cay đắng nỗi sầu thương
Người yêu biền biệt không về nữa
Tê tái hồn nghe nặng trĩu buồn
Rồi bỗng ngỡ ngàng như giấc mộng
Màu đen bao phủ cả giang san
Quần thần ngơ ngác như ngừng thở
Khi chúa ban ra lịnh…“ phải hàng”
Thôi có còn đâu hỡi sử xanh!
Quê hương non nước đã tan tành
Tình yêu tôi cũng bay theo gió
Nhưng giữa tim hồng vẫn có anh.
Từ đó mịt mờ xa cố lý
Phương trời cô lẻ phận bèo trôi
Từng mùa Xuân đến sầu đeo đẳng
Theo kẻ ly hương vạn nẻo đời.
Vi Vân
Cali- Những mùa Xuân đất khách.
Xuân Muộn
Lê Thị Ý
Mẹ ơi tất cả qua rồi
Những ngày cốm mới tháng mười quê xưa
Con đê nhỏ lấm tấm mưa
Áo tơi phành phạch gió lùa buốt sương
Nghé non thiếu cỏ bên đường
Bắc Ninh, con vẫn nhớ thương quê mình
Áo nâu quần ngắn bước nhanh
Rồi con sung sướng dạo quanh bờ hồ
Hà Nội phố cổ nên thơ
Đường Đôi Quan Thánh tuổi thơ an lành
Mười lăm theo mẹ theo anh
Vào Nam như đã chọn mình hướng theo
Nha Trang Đà Lạt nắng reo
Pleiku chiều xuống bùn theo gót giầy
Tiếng bom, tiếng súng ngày ngày
Tiếng kêu ai oán cảnh đầy đọa nhau
Người đi chẳng vị công hầu
Cảm ơn con sóng đưa tầu vượt biên
Cưu mang, mảnh đất thần tiên
Lại khoe váy ngắn bước lên cỏ hồng
Mùa xuân nắng ấm, miền Đông
Washington với ngàn bông hoa vàng
Quanh hồ suy nghĩ miên man
Thèm ly rượu đỏ nồng nàn tình yêu
Môi ngoan đón sợi nắng chiều
Tóc thưa thì đã ít nhiều gió xuân
Để rồi tỉnh mộng bâng khuâng
Một tôi trống vắng đường trần thênh thang.
Lê Thị Ý
Nhớ Xuân xưa
Ngày Xuân kỷ niệm quay về
Nhớ cuồng những Tết quê hương dạo nào
Chè xôi bánh mức biết bao
Mồng một ăn diện nao nao cõi lòng
Lên Chùa hái lộc quanh vòng
Ngắm hoa tươi chiếu nắng hồng đẹp ghê
Mơ màng ký ức say mê
Chừ thì trước mặt mọi bề tính toan
Minh Thuý Thành Nội
Chào Xuân
Chào Xuân nở rộ bên trời
Tinh khôi lộc biếc đơm chồi ươm hoa
Sương trong nắng rực sáng loà
Đàn chim ríu rít hát hoà yêu thương
Chào Xuân cỏ mướt bên đường
Cây bông giấy đỏ cổng trường nở mau
Cùng thêm sắc tím chen nhau
Có vài cánh rụng chạnh đau lòng người
Chào xuân dạo bước mĩm cười
Tranh ngời nét đẹp tô đời đáng hôn
Bao nhiêu cảm xúc dâng hồn
Bướm vờn ong lượn mắt còn đắm say
Chào xuân mở rộng vòng tay
Muốn ôm níu cảnh mộng gầy dệt xinh
Nâng niu mấy nụ trắng trinh
Cành hồng , chậu cúc dâng tình thơm hương
Chào xuân vạn vật chuyển thường
Mai Đào tươi thắm lạc vườn mơ phai
Chờ thêm tiếng pháo nổ dài
Tình Xuân hạnh phúc bên ai ngập về
Minh Thuý Thành Nội
Lorem ipsum dolor sit amet, consectetur adipiscing elit. Ut elit tellus, luctus nec ullamcorper mattis, pulvinar dapibus leo.