Vợ Lính – Nguyễn Thị Thêm

 Vợ Lính Nguyễn thị Thêm

Tôi quen biết chàng khi anh y đã là lính. Cái lon Chun úy chng là cái thá gì vi tôi, mt người con gái đy nam tính. Tiếng nói min Trung lơ l khó nghe, mt chng đp trai và nhìn qua là biết chng phi con nhà giàu. My cái đó và c con người đó đáng lý ra chng dính dáng gì vi tôi. Thế nhưng, tri bt dung gian cái tên Chun uý người Huế đó không biết bng cách nào li có th xin vào dy gi cái trường Trung hc tư tôi đang dy. Tôi thì pht tnh Ăng lê, ti gi dy, hết gi v không chuyn trò tào lao vi người khác phái. Cái nhược ca tôi bây gi tôi mi biết là ch này. Thế là c ti gi tôi đang dy thì hn li sai hc trò sang mượn khăn lau bng, mà dy toán thì lau bng thường xuyên. Li qua mượn phn, hết phn thường xuyên. Hết gi li ti chào và xin li. Ngày khác li vn hoàn li, li mượn phn, mượn khăn.
T đó tôi ghét hn. My đa hc trò cũng biết tôi không thích hn. Thế là tôi bo hc trò đ sn mt m phn trong cái hp và mt cái khăn lau bng. Hc trò hn qua mượn, tôi đưa luôn hp và nói hãy gi ly tôi tng luôn, khi tr. Hn tìm tôi xin li và xin ch tôi v sau gi dy. Tôi t chi, mt lnh như tin đi thng. Bui chiu, hn tìm ti nhà đ xin li. Hôm sau không gi dy, hn li ti nhà mượn sách và ngi lì nói chuyn không đâu ra đâu. C h có dp là hn ti nhà tôi ngi đng, hn nói đ th chuyn bng âm hưởng min Trung nng trình trch. Mt thi gian sau, tôi nghe miết ri quen cái ging khó nghe. Không ti tr sách thì li thy thiếu vng mt cái gì không phi là sách. Cái chiến thut mưa lâu thm đt, Nói hay không bng ngi dai đã khiến tôi phi lên xe hoa v nhà hn và làm v hn cho ti bây gi.
Ông xã tôi là con trai mt trong mt gia đình hiếm hoi con trai. Cha chng tôi là con trai mt và đã mt sm khi m chng tôi mi hơn 30 tui. Mt nách 3 đa con côi và cha m chng già yếu, m chng tôi đã vy mt nng hai sương làm tròn nhim v làm dâu và làm m. Do đó cái ao ước và hoài bo ca bà là có người tha t. Tôi cô gái min Nam tánh tình bc trc, li là mt n hướng đo hi hp, đi cm tri liên miên, không nm trong danh sách nhng người bà la chn. Thế nhưng khi cu con trai đã quyết thì bà phi bng lòng. Vì trong thi bui chiến tranh, người lính không th biết trước ngày nào b thây ngoài trn chiến. Và thế m chng tôi đã b cái làng quê chôn nhau ct rn vào min Nam đ cưới v cho con, hu mong tìm mt mng cháu ni sau này.
Thế nhưng sau 3 năm cưới nhau tôi vn trơ trơ cho m chng tôi ngày đêm không yên gic. Tôi biết trong tn cùng bà bun lm. Đôi khi bà nhìn tôi vi đôi mt thiếu tin tưởng. Câu Cây đc không trái, gái đc không con mà mt ln tôi tình c nghe t ming bà khiến tôi bun không ít. Thế nhưng là lính, v chng không gn gũi nhau, làm sao có con được. Thế là bà b Biên Hoà theo con trai ra Đà Nng và tuyên b sp đt ch đ tôi phi thuyên chuyn theo chng. K ngh tết năm 73, sau bui hp cui cùng, tôi đón xe đi Sài Gòn và lên chuyến bay đi Đà Nng thăm chng. Đến đón tôi không phi m chng mà là người lính tùy tùng ca anh. Thế là chiu hôm đó tôi có mt nơi đóng quân ca anh. Mt ngn đi cao ca vùng núi Quế Sơn thuc tnh Qung Nam. Đây là ln đu tiên tôi chính thc sng đi v lính nơi tin đn.
Chúng tôi trú ng trong căn hm ch huy đy súng đn và trang b truyn tin. Tôi đang đan dang d mt tm khăn tri bàn. Thế là tôi phi hoàn tt gp tm khăn đó đ làm chiếc màn cách ly. Cuc sng v chng trong đn lính thì có nhiu chuyn không th cười mà cũng không th khóc ca mt cô giáo kín đáo, nghiêm túc vi cuc sng xô b lính tráng đây. Tôi ch biết nhng ngày đó tôi thương lính hơn, tôi thông cm ni cô đơn ca chng hơn và nht là tht s biết lo s cho chng trong cuc sng mà nơi đâu cũng có tai mt ca k thù rình rp. Hết ngày l, chng tôi giao đn cho Đi đi phó đưa tôi v Đà Nng thăm m chng và ngay chiu đó tôi lên máy bay v li Sài gòn vì ngày mai đã bt đu niên hc mi.
Thế là tôi có mang đa bé đu lòng và tôi phi làm đơn xin thuyên chuyn đ tht s bt đu mt cuc đi mi. Mùa hè năm đó min Trung đã tht không yên. Nhà tôi gn Phi Trường nên hàng đêm pháo di v tng chp. M chng tôi v li Biên Hoà đ lo cho con gái sinh n. Tôi mang cái bng bu chui hm thường xuyên. Mi ln có tin t tin đn là tôi lo lng hi hp. Nhng cuc đng đ xy ra liên tiếp. Đi đi phó, H sĩ Quan, ri lính b thương liên tc. Cui cùng người Đi đi phó mi đi v cũng b thương. Tôi như ngi trên la nóng. Ni cô đơn, lo s, hi hp, mt ng khiến tôi xuýt b sy thai. Thế ri m chng tôi cũng v kp trước ngày tôi sinh n. Con tôi m mt chào đi mt nhà h sinh tư . Tôi mt nhoài sau cơn vượt cn, m chng tôi đón con bé vi n cười gượng go. Bà ch mong là trai đ ni dõi tông đường. Còn anh, được tin tôi đã sinh con, anh v cùng người lính tùy tùng. Vào nhà thương, xoa đu tôi, bng con hôn vài cái là xe hu c đã ch đ đưa anh lên li đơn v. Ngày đy tháng con bé, h hàng, bà con đy nhà. Anh bươn b bước vào, chào mi người ri ti bên tôi cười cười. Bng con bé lên hi tôi Sao mt nó như dài ra hôn con, ăn vi vã vài miếng. Xe hu c tr ti và anh li lên đường. Tôi a nước mt, không th gin anh, mà cũng không th không trách anh. Chng nói gì được vi tôi mt câu ngt ngào khi tôi vt ln trong cơn đau đ, li chu s chăm sóc cc k quái đn ca m chng tôi trong nhng ngày nm c. Tôi nhm mt li, thương con và thương mình quá đi.
Thế là cuc chiến càng ngày càng khc lit. Anh được đi v làm Trung tâm Hành quân. Tôi nghe thôi ch cũng không biết đâu? Ch biết ít nguy him tính mng hơn Đi đi. Chng tôi là mt người sng chân thành và tt vi bn bè, đng đi. Tôi nh có mt ln anh dn v nhà mt người lính và mt người ph n. Anh nói vi tôi đây là lính trong đơn v, v nó ti thăm. Anh cho nó ngh phép và nói nh vi tôi lo ăn ung cho tươm tt. Đến ti, anh bo tôi ôm con xung nhà sau ng, nhường giường chúng tôi cho hai v chng kia. Anh nói:
– Ti nghip ti nó, gp nhau như vy nó mng lm. Hãy đ nó trn vui. Đi lính không biết sng nay, chết mai.
Và như vy, sáng hôm sau anh lên đơn v, người lính cùng v có 3 ngày phép đoàn t tuyt vi. Mt ln thy anh không còn b đ civil nào cho ra hn, tôi bo anh đi may mt b đ mi. Anh vn là người khó tính và kén chn. Mãi sau mi chn được màu vi va ý mà may. Ly đ v ch mt ln mc th cho tôi ngm ri mãi bn hành quân không có dp mc. Đi đi phó ca anh gia đình tn min Tây, anh ta li phi lòng cô gái Đà Nng. Thế là mt hôm anh v bo tôi m t ly b đ mi may, tng cho anh chàng Đi đi phó ca mình. Anh nói vi tôi :
– Nó cũng trc vi anh. Nó mc va đó em. Thôi tng cho nó đi hi v. Hi v ch mt ln ch may đ thì mình còn nhiu ln khác. Ti nghip gia đình nó xa, không có b đ civil nào mc cho ra hn đ coi cho được trong ngày quan trng.
Tôi va tiếc va phc tm lòng tt ca chng. Không còn li nào đ nói tôi đành gói li đàng hoàng, b trong túi xách và bo đem cho chú y. Ngày Đà Nng sp mt, người người b chy ra ngoài bến tàu đ thoát vào Sài gòn. Chng tôi Trung tâm hành quân, biết s sp đ đã đến, không liên lc được vi đi đi cũ ca mình. Anh cp tc lên tn nơi trú đóng và kéo lính v trong làn sóng di tn khng l ca Đà Nng. Chúng tôi, m già, con di ch đi anh mi mòn. Trông thy anh v vi đoàn quân tan tác mà mun xu.
Chng tôi rut đ ngoài da. Lúc nào anh cũng lo cho bn bè, đng đi, anh em, ít khi nào lo lng chuyn nhà. Mi th m chng tôi cáng đáng điu khin và tôi là người tuân lnh thi hành. Có l nói ra không ai tin, nhưng đi vi tôi, tôi chưa h cm trong tay mt đng lương lính. Ngày chưa theo anh, tôi đi dy, có lương, có ngh nghip, tin ai ny xài. Mà tin lính thì tính lin anh cũng chng có gì dư dã. Theo chng ra Đà Nng tin lương anh có đưa cho m chng tôi không thì tôi không biết, còn tôi chng h nghe nói đến tin bc. Ngày Đà Nng mt l dĩ nhiên anh không có lương và anh đi ci to sut 8 năm tri chm dt mt thi k lính tráng.
Như vy thì làm v lính vui hay bun, sướng hay kh? Thưa các anh, người v lính chu mi thit thòi. Có chng mà cũng như không trong sut thi k chinh chiến cũng như hoà bình. Nhng ngày tù ti đã đành không th trách ai. Các anh trong bn bc vách lao tù, s phn ai cũng như ai. Nhưng người v lính nhà cái vòng đai rng hơn, by rp nhiu hơn, con người tàn ác qu quyt hơn đe do thân phn đàn bà. Tôi có nhng người bn vì thương chng, lo lng chy cht đ lo cho chng v, đ ri sp by. C cuc đi danh tiết, hnh phúc b mt tt c. Có người lc bước khi bươn chi kiếm đng tin lo cho con, lo cho chng ci to. Thương tâm lm, đau đn lm cho nhng cánh hoa trong bin la tàn ác ca chiến tranh ý thc h.
Xin li các anh cho tôi nói tht. Khi tù v, các anh tht s quên đi tt c, đem hết sc mình cùng sát vai v mà lo cho gia đình không? Đàn bà chúng tôi, ăn trng mc trơn, hc hành trí thc, nhưng đến lúc phi lo miếng ăn cho con, cho chng thì bt chp s cc kh. Bán ch tri, chy hàng xuôi ngược Bc Nam, Bán hàng rong, cày thuê, cuc bm, bán thuc tây, thuc hút, làm công nhân Bt c ngh nghip nào lương thin đ kiếm ra tin thì không qun ngi khó khăn. Các anh nhn nhng món quà đơn sơ, nhưng biết đâu rng trong hoàn cnh c nước cùng đói, chúng tôi phi tính toán mun bc tóc mi đem được đến tay các anh mt ít quà, nhưng là mt bin yêu thương, mt tri thương nh. Khi các anh được v nhà sau nhng tháng ngày bán đi mình cho đói khát, bnh tt. Các anh không biết là đã mang theo trong mình mt ni chán chường, mt tâm hn đy bt mãn và nghi k mi th. Các anh lính hào hoa, yêu đi, coi thường sinh mng đã mt. Các anh bây gi đã b li trên núi đi Vit Bc phân na cuc đi hùng tráng ca mình. Chng tôi cũng vy, anh chán đi, bt mãn và t ái vi v, vi con và chính bn thân mình. Tôi đã khóc nhiu đêm, nhiu ngày mà không biết làm sao kéo anh ra khi cái ám nh tàn khc đó. Tôi công nhn CS tht qu quyt, nhng bài hc nhi nhét cho các anh, nó như con ma kéo trì nhng chí hướng phn đu ca chng tôi. Người lính ca tôi đã tht s tht trn thm thương.
Khi được sang M đinh cư, m chng tôi mang nhiu bnh tt. Chng tôi vui bun, kho mnh hay suy nhược theo căn bnh ca m chng tôi. Anh có cm giác mình phi làm cái gì tr hiếu cho m mà bt lc. Ngày m chng tôi mt, chng tôi như thân cây không còn mm sng gc xung đau đn. Anh b try tim, b strock và đu óc càng ngày càng suy nhược theo căn bnh Parkinson.
Bây gi sau 38 năm chng tôi không còn làm người lính, nhưng tôi vn làm người v lính hng ngày theo tng sinh hot ca chng. Anh đang sng trong hi c nhng ngày bên anh em, bn bè, đng đi. Có món gì ngon là anh bo kêu my đa ti ăn. Đng tưởng anh kêu by cháu tôi. Không đâu, bn bè lính tráng ca anh đó. Khi thì kêu tôi chun b đ nhu, my thng em ti chơi. Khi thì bo thay đ cho anh đ anh đi hp Tiu đoàn. Khi thì vui cười k chuyn huyên thuyên như có người trước mt.
Và như vy tôi mãi mãi là người v lính, vui bun chung vi nhng suy tư và cm giác ca chng. Nhng người ch huy, đng đi ca chng dù không trước mt, nhưng là nhng người bn vô hình đem li nim vui cui đi cho chng tôi. Mi bui sáng ly Pht tôi đu nguyn cu bình an cho chng, cho con cho tt c mi người xung quanh tôi. Cu nguyn cho nhng anh hùng chiến sĩ đã nm xung được nh nhàng siêu thoát.
Tôi rt ái m nhng ch cm c theo chng trong nhng cuc biu tình, hay sát cánh bên anh trong nhng ln sinh hot đơn v. Màu áo các ch tung bay xinh xn, gương mt các ch rng ngi hnh phúc, đôi mt các ch rc la đu tranh. Nhng người v lính y đã làm đp cuc đi cho chng, cho xã hi. Tôi không được may mn y, chng tôi bây gi là mt thương binh tht s. Anh không th sát cánh cùng đng đi sinh hot, nhưng trái tim anh và đu óc anh đy p tình đng đi và quê hương. Và tôi dù gì và cho thế nào đi chăng na tôi vn mãi mãi là người v lính không bao gi thay đi.
Nguyn th Thêm

14/03/13
May 12, 2020