Tiểu sử:
Tường Thúy tên thật là Nguyễn Tường Thúy, là con gái thứ hai của nhà văn Toan Ánh.
Sinh năm 1944, tại Vĩnh Yên. Bắc Việt.
Bút hiệu: Tường Thúy, Thúy Sơn, Bảo Châu.
Hội viên Hội Văn Bút Miền Đông Hoa Kỳ,
Thành viên diễn đàn Cô Gái Việt, Minh Châu Trời Đông, Văn Chương Phụ Nữ
Đã xuất bản tuyển tập Thơ, Văn: Thì Thầm Cùng Anh
Sẽ xuất bản tập truyện tình của Lính: Vì Anh Là Lính
Đã cộng tác với các báo:
_ Đa Hiệu: Tiếng nói của Tổng Hội Cựu SVSQ/TVBQGVN
_̣ Bất Khuất: Tiếng nói của Cựu SVSQ Thủ Đức, online
_Sóng Thần: tiếng nói của Binh Chủng TQLC
_ Đặc san Hậu Nghĩa
_ Báo Người Việt , California
_ Báo Thời Luận, California
_ Báo Viễn Đông, California
_ Việt Nam Daily News, California
_ Bút Tre Magazine, Arizona
_ Quê Hương, Texas
_ Báo Người Việt News, Florida
Tác Phẩm:
Thơ đăng trong các tuyển tập Thơ của thi sĩ Hoàng Hương Trang.
Thơ đăng trong các tuyển tập Thơ Văn của soạn giả Long Biên Trương Quang Nguyên
Thơ, Văn đăng trong các tuyển tập Thơ Văn của văn, thi sĩ Dư Thị Diễm Buồn
Thơ, Văn đăng trong các tuyển tập Cô Gái Việt
Văn đăng trong tuyển tập Vợ Những Người Tù Cải Tạo
Kinh mời quý vị nhấn vào những tựa đề dưới đây để đọc các tác phẩm của Văn Thi Sĩ Tường Thuý
Trang Thơ của thi sĩ
Tường Thuý
HƯƠNG TÓC BUỒN
Nhớ xưa hong tóc nắng vàng
Có anh ngồi chải từng hàng nhớ thương
Mỗi sợi là một vấn vương
Mỗi sợi là một mùi hương đa tình
Giờ đây hong tóc một mình
Mùi hương đã nhạt khi tình xa bay
Nhớ xưa lúc tựa bên vai
Có anh vuốt tóc, tóc dài ngẩn ngơ
Tóc em là cả bài thơ
Tóc em là cả suối mơ diễm kiều
Gió bay sợi tóc đìu hiu
Giờ đây hong tóc, sầu hiu hắt sầu
Hong cho khô hết niềm đau
Chải cho rụng hết những câu ngọt bùi
Vấn vương sợi tóc một đời
Thì đem gội sạch những lời dối gian
Một mai mưa tạnh, mây tan
Ngồi hong tóc rối mong tàn nhớ nhung
Mùi hương còn chẳng vương lòng
Làm sao còn nhớ người hong tóc buồn
Tường Thúy
Tucson – Az – 2012
BÀI THƠ ẤY
Anh còn nhớ không anh, bài thơ ấy
Em viết tặng anh, nét bút dại khờ
Tập làm thơ, ngồi trong lớp mộng mơ
Em làm mãi, thẫn thờ, quên cả học
Bài thơ này, em dấu, không ai đọc
Sợ bị cười, thơ với thẩn, lung tung
Nhưng viết cho anh, chữ chẳng ngại ngùng
Trôi trên giấy, tâm tình em bỏ ngỏ.
Yêu thật nhiều, màu Mũ Xanh, anh đó
Tan trường về, em luôn ngóng chờ anh
Rồi quay đi với cặp mắt long lanh
Anh chả đến, anh đã quên thành phố
Anh chả nhớ đến người con gái nhỏ
Yêu anh nhiều, mà dỗi cũng thật nhanh
Vì tim em chỉ có mỗi Mũ Xanh
Em muốn giận, không thèm thương anh nữa
Nhưng em hiểu, đời trai thời binh lửa
Chuyện tâm tình luôn đặt ở phía sau
Mũ Xanh ơi, em chẳng ngại gì đâu
Em vẫn đợi, vẫn chờ Mũ Xanh đấy…
Ngày tháng qua, những lời thơ trên giấy
Vẫn còn đây, dù mình đã cách xa
Chuyện ngày xưa, như bóng nắng nhạt nhòa
Em vẫn giữ, như tình ta còn mãi.
Tường Thúy
Tucson – Az – 2011
Cô Bé Và Alfa Đỏ
Ngày xưa đó khi còn trong Võ Bị
Quen một người con gái mắt nai tơ
Chiếc răng khểnh có duyên ghê đó hỉ
Anh yêu liền cô bé thích mộng mơ
Cô bé đó vẫn thường hay mắc cờ
Chả cùng anh dạo phố bước chung đôi
Cô bé sợ nếu ai mà thấy rõ
“ Mách mẹ rồi, em sẽ bị la thôi”
Hai năm học trong quân trường anh đã
Tốt nghiệp rồi, đi đơn vị thật xa
Để cô bé một khung trời buồn bã
Nhớ thật nhiều , người mang dấu Alfa
Rồi về phép, anh lại về phố thị
Về thăm em, thăm cô bé ngày xưa
Mắt vẫn tròn, vẫn cười khỏe răng khểnh
Vẫn yêu anh, yêu biết mấy cho vừa
Cô bé mơ luôn cùng Alfa đỏ
Bước sóng đôi trên ngưỡng cửa cuộc đời
Má chợt đỏ khi mà Alfa đỏ
Khẽ thì thầm” Anh chỉ cưới em thôi”
Rồi Xuân đến, xác pháo hồng vương lối
Lên xe hoa, cô bé về nhà chồng
Nhìn cô bé mà ửng hồng bối rối
Chú rể cười “Alfa đỏ nhớ không?”
Tường Thuý
Có Phải….