Mời quí vị thưởng thức tài làm Thơ của MỸ HOÀN. 4 bài Thơ, 4 thể loại khác nhau, ” Mỗi bài mỗi vẻ, mười phân vẹn mười”. Thơ 7 chữ, Thơ Tự do, Thơ Lục bát, Thơ 5 chữ. Bài nào ý cũng hay, lời cũng nhẹ nhàng trau chuốt.
Thân mến
Hồng Thủy
ĐÃ ĐẾN THÁNG TƯ
Mới đây đã đến tháng Tư rồi
Buồn bã vào ra đứng lại ngồi
Một thuở quê xưa tràn mạch sống
Mấy thu nơi cũ cạn nguồn vui
Trông trời cánh nhạn nghiêng đầu núi
Nhớ cảnh con thuyền lạc giữa khơi
Ai chở thời gian xa bất tận
Lệ như còn mặn chát bờ môi
Tháng Tư lại đến chân vừa bước
Một chút mưa bay thấm lạnh hồn
Ôi mối sầu em sao mãi ướt
Trên vai anh bao tháng Tư buồn
Tháng Tư tờ lịch vừa mới xé
Mặt đất vẫn còn loang nỗi đau
Biển chẳng nguôi sóng sầu đáy nước
Tình đầu ai mộng gặp kiếp mai.
Lê Mỹ Hoàn
NGỒI Ở QUÁN GIVRAL
Ngồi ở quán Givral, anh nhìn thấy em trên đường phố, những tà áo mềm mại tung tăng như đàn bướm.
Một buổi sáng bình yên, anh trở về từ chiến trận, ly cà phê tỏa khói, mùi thơm thành phố và những êm đềm của tuổi ấu thơ, anh nhớ tất cả qua làn khói thuốc, ôm ấp màu tóc em trong đó.
Có bạn bè chung quanh, nhưng bao nhiêu người như một, một tâm tình gặp gỡ, ôn cố, rồi chia phôi, nhấp cạn giọt đắng cuối cùng, sao vội qúa.
Tà áo bay trong mắt người đối diện, khói của màu mắt xa xăm. Lại nghĩ đến những chuyến đi về, còn và mất, khói chơi vơi như khói chiều.
Ngồi ở quán Givral, một buổi sáng hay một buổi chiều, ấm áp từng giây gặp gỡ, mắt lạc thần một buổi sang đông.
Ngồi ở quán Givral, chờ gặp gỡ ngày cuối cùng, những bạn bè những bốn vùng chiến thuật, mắt em thăm thẳm xa xôi trong niềm nhung nhớ.
Mai anh đi, mai tôi đi, gặp lại nhé một ngày, hay bàn ghế sẽ trống trơn,
Ly cà phê nhỏ giọt buồn chờ ai nữa hay không, thành phố thơm ngát, vắng
bóng người.
Ngồi ở quán Givral, mùa Đông Sàigòn không lạnh lắm, bản luân vũ xếp bút nghiên âm thầm tiếp nối. Mùa Đông lạnh ở nơi rất xa.
Lê Mỹ Hoàn
NON NƯỚC MỘT LÒNG
Ra đi hẹn một ngày về
Bởi vì nước đã hẹn thề cùng non
Cùng chung nòi giốngTiên Rồng
Ngàn ngàn năm trước mẹ bồng bế con
Tìm đường ra cửa suối nguồn
Thuận buồm xuôi xuống nước dòng biển Nam
Sông ngòi suối rạch ngút ngàn
Dốc lòng xây dựng giang san một nhà
Nước bao quanh dải sơn hà
Đất lành chim đậu thuận hòa thuyền ghe
Lời chung ước nguyện câu thề
Đóng thuyền ra biển đi về có nhau
Còn cha lên tận rừng sâu
Cùng con cái dựng địa đầu quan san
Gian lao gió núi mưa ngàn
Phá rừng lập ấp cư an dân lành
Mặc dù cách trở non xanh
Núi Cha biển Mẹ xây thành non sông
Non non nước nước một lòng
Lời thề vang vọng vẫn còn ngàn năm
Cộng nô giày xéo giang san
Con con cái cái thân mang dặm trường
Nước thề non hẹn vấn vương
Tình sâu như biển nước thương non về
Muôn phương đã sẵn kết bè
Trở về xưa đám hội hè cái con
Sông Hương, Giòng Cửu, Sông Hồng
Chảy qua non nước sạch giòng cộng nô
Lê Mỹ Hoàn
GIÃ TỪ SÔNG CỬU
Giã từ dòng sông Cửu
Ra đi lòng nặng trĩu
Ta khởi hành đi đâu
Lòng ta nào thấu hiểu
Giã từ xin giã từ
Lòng đất nước ưu tư
Khổ ải và rên xiết
Trong chế độ lao tù
Và biết bao thương yêu
Còn để lại rất nhiều
Quanh bờ đê đất mẹ
Dãi nắng mưa mỗi chiều
Chén cơm không đủ no
Đâu hai chữ tự do
Dòng sông ơi giã biệt
Kỷ niệm lòng tha thiết
Biển trời mây mênh mông
Lao đao sóng chập chùng
Nơi phương trời xa xăm
Dòng sông nào ta đến
Cửu Long giang lững lờ
Xuôi bến bờ hư vô
Xuôi ta dời một kiếp
Chênh vênh giữa đôi bờ
Lê Mỹ Hoàn