NHỮNG CHẶNG ĐƯỜNG … Thi Nhạc Sĩ HOÀNG PHÚ

Anh HOÀNG PHÚ có biệt tài kể chuyện bằng Thơ. Anh nói chuyện như bình thường mà thành vần điệu thật tự nhiên dễ dàng. Mời quí vị đọc một đoạn đời hoạt động văn nghệ của Thi Nhạc Sĩ HOÀNG PHÚ qua những vần thơ hồi ký.

Thân mến – Hồng Thủy


NHỮNG CHẶNG ĐƯỜNG

Hoàng Phú

Chúng tôi lên đường trên chiếc tàu Thụy Điển.

Mất ba ngày mới đến cảng Hải Phòng.

Ai cũng lâng lâng vì say sóng bềnh bồng.

Dù mệt đừ nhưng không ai chán ngán.

Buổi diễn đầu tại Nhà Hát Tháng Tám.

Mười giờ sáng thì vé bán sạch trơn.

Xuất thứ nhất đã vang dội tiếng đồn.

“Bọn Sài Gòn” chơi nhạc Tây “rất máu”.

Chúng tôi rời Hải Phòng sáng thứ sáu.

Ngang Làng Hoa rồi thẳng đến Quảng Ninh.

Núi sông đất nước sao quá hữu tình!

Đoàn rời nơi đây mà dân còn luyến tiếc.

Đây Đông Triều bao thôn làng xanh biếc.

Là một huyện sát biên giới Việt-Trung.

Vào ban đêm nghe tiếng súng đì đùng.

Đi hát hò mà giống như đi đánh giặc.

Xã Kiến An với cửa nhà san sát.

Chen chúc nhau trên phố nhỏ đông người.

Đoàn đến đây dân ai cũng mừng vui.

Nơi nổi tiếng với thuốc Lào Tiên Lãng.

Đoàn lại đi khi bầu trời vừa sáng.

Ngược vào Nam qua phố nhỏ Đông Triều.

Đến Cẩm Phả thì trời đã xế chiều.

Cái lạnh mùa Xuân len vào xương tủy.

Đây xã nghèo có tên là Uông Bí.

Có mỏ than được gọi là Hà Lầm.

Anh trưởng đoàn đã quên đi “xin xâm”.

Người xem như kiến nhưng…không mua vé!

Nơi kế tiếp chúng tôi là Đồng Hới.

Tối đêm nay tại nhà hát Ba Đồn.

Anh Chế Linh lúc ấy là “linh hồn”.

Cất tiếng ca gái- trai đều “chết điếng”.

“:Em là ai?Cô gái hay nàng tiên?

…em có tuổi hay chưa có tuổi…..”

Lời anh ca ngọt ngào như giòng suối.

Sáng hôm sau có vài”mụ” bỏ chồng.

Có em còn tình nguyện đi theo không…

Chờ chia tay đón anh từ sáng sớm…

Đoàn khởi hành mang theo niềm vui lớn.

Nhiều cảm tình của dân chúng địa phương.

Ghi lưu niệm bao xúc cảm tình thương.

Đoàn hân hoan trên lộ trình về Huế.

Qua Hải Thành vượt cầu sông Bến Hải.

Cầu Hiền Lương xơ xác những nẻo đường.

Nơi đây từng chia cắt những tình thương.

Là chiếc cầu giữa hai miền biên giới.

Về cố đô thì xa xôi diệu vợi.

Xin chút thời gian để giới thiệu đoàn.

Anh Quang Thiện cùng vợ là Ê Pan.

Là chim đầu đàn của Đoàn Nam Bắc.

Anh Quang Bình-Trang Thanh Lan xuất sắc.

Là diễn viên ca,kịch sĩ bi hài.

Anh Tòng Sơn cùng Anh Khoa lắm tài.

Là cột trụ nghệ nhân rất đa dạng.

Các nghệ sĩ chưa có tiếng nhưng có hạng.

Diễn xuất ca-kịch ai cũng hài hoà.

Nhật Trường-Trịnh Lâm Ngân,Minh Hoa.

Là những ngôi sao thay nhau lưu diễn.

Đoàn không đông nhưng có nhiều ưu điểm.

Khi nào cần…nghệ sĩ là công nhân.

Lúc thiếu người họ cũng phụ vác- khuân.

Và lắm khi cũng giúp đoàn soát vé.

Càng vào Nam thì khí trời ấm áp.

Tâm trạng ai cũng cảm giác phây phây.

Vài nét về đoàn vừa kể đến đây.

Thì đã vào địa danh thời chinh chiến.

Đây Quảng Trị -Đông Hà đường số 9.

Là ngã ba thẳng hướng xuống Hạ Lào.

Câu Chư Wrong nơi chiến địa năm nào.

Là đường mòn lên Trường Sơn hùng vĩ.

Qua Khe Sanh nơi đóng quân lính Mỹ.

Đoàn ở đây đã diễn được 2 ngày.

Nghiệp cầm ca qua những quãng đường dài

Vì mưu sinh nên quá nhiều gian khổ.

Rồi…mọi người ai nấy đều hớn hở!!!

Đến cố đô chỉ còn ít giờ xe.

Bao năm qua xa vắng những bạn bè.

Nay gặp lại bao nghĩa tình thân ái.

Đoàn mở màn 2 giờ chiều thứ bảy.

Đến 7 giờ chiều là xuất thứ hai.

Xuất nào cũng có trận bão vổ tay.

Doanh thu cao,mọi người đều”phấn khởi”.

Đây là điều mà cả đoàn mong đợi.

Suốt bao ngày vất vả bởi doanh thu.

Ngày hôm nay tạm thoát cảnh mịt mù.

Đoàn hớn hở “hiên ngang” đi dạo phố.

Giòng sông Hương bao niềm thương,nổi nhớ.

Ngược xuôi dòng lên xuống bến Kim Long.

Chào người em…cô lái nhỏ má hồng!

Qua Thiên Mụ về Hương Điền gác mái.

Chúng tôi yêu Huế như điên như dại.

Các “O”nào cũng duyên dáng thông minh.

Nói năng lưu loát mà lại hữu tình.

Ai dám nói…ra đi mà không trở lại?

Cửa Thượng Tứ đường vào nơi thành nội.

Đây Cung Vua,văn-võ đứng hàng dài.

Các quan chỉnh tề,mũ mão cân đai.

Thảy đều cúi chào khi Vua ngự giá.

Ôi! Còn đâu nữa một triều đình thoái hoá.

Những công thần,khanh tướng,vương tôn.

Và gác tía, lầu son nay chỉ còn.

Một cung vua tiêu điều và vắng lạnh.

Ở chốn này nơi nơi đều cô quạnh.

Gợi khách lãng du đôi phút ưu sầu.

Chúng tôi vội vã chào tạm biệt nhau.

Đúng ngọ hôm nay là đoàn chuyển bến.

Tạm biệt Huế chúng tôi vào đất Quảng.

Bỏ lại đây những nỗi nhớ niềm thương.

Phút suy tư thật sâu lắng,chán chường.

Nào ai biết nỗ lòng người nghệ sĩ….

Đỉnh Hải Vân gió chiều nghe lồng lộng.

Đàn chim rừng réo gọi dưới tàn cây.

Khi đêm về chúng ngủ ở nơi nầy.

Còn chúng tôi…không biết đâu bờ bến?.

Huế thân yêu!Huế hiền hoà thương mến.

Hẹn gặp lại em,năm tới mùa hè.

Em nghẹn ngào,đôi mắt ướt tròn xoe.

Rồi chào tôi,xe bắt đầu lăn bánh….

Qua Lăng Cô thì trời vừa sụp tối.

Ngang miếu thờ đồn đãi rất linh thiêng.

Xe cộ ngang qua đều phải nhấn kèn.

Cầu an toàn khi xuống đèo nguy hiểm.

Xin cảm ơn anh! Bác tài điêu luyện.

Đến cửa Nam Ô nằm dưới chân đèo.

Xe đổ dốc bên tai nghe”vèo vèo”.

Chạy thật nhanh làm cả đoàn…nín thở!

Chúng tôi hân hoan khi xe vào thành phố.

Nhiều tiệm ăn, bán quà bánh đầy đường.

Nam thanh, nữ tú dìu dập phố phường.

Đà Nẵng ban đêm vui như ngày hội.

Bù đắp lại những đêm thâu buồn tủi.

Lăn lóc vào tận các xã,các thôn.

Đêm hôm nay khoan khoái cả tâm hồn.

Lo nơi ở,rồi chúng tôi thư giãn.

Sáng hôm sau đoàn lo đi treo bảng.

Loa phóng thanh vòng khắp các nẻo đường.

Giới thiệu chương trình ca nhạc,kịch vui.

Thật không ngờ số doanh thu vượt trội.

Dư luận bên ngoài thì khen đáo để.

Vì đoàn ít người mà diễn thật hay.

Đã từ lâu chưa xem được thế nầy.

Hài kịch hay mà hát,đàn cũng tốt.

Đoàn sẽ ở đây cho đến ngày mốt.

Rồi sẽ vào các xã huyện Duy Khiêm.

Xã Đại Lãnh là nơi đến đầu tiên.

Là chiến địa chôn vùi quân Nam-Bắc.

Bến kế tiếp là Tam Kỳ- Vĩnh Điên.

Vô Tam Quan rồi ghé đến Bồng Sơn.

Ngang Chu Lai qua Bình Định,Qui Nhơn.

Phù Mỹ- Phù Cát đất lành trù phú.

Hướng vào Nam trải qua từng cây số.

Anh chị em khắc khoải nỗi nhớ nhà.

Dù đường nghệ thuật mù mịt còn xa.

Nhớ Sài Gòn lòng mọi người nặng trĩu.

Niềm hy vọng nảy sinh rồi chợt tắt.

Anh trưởng đoàn quyết định đến Pleiku.

Vừa nghe qua ai cũng thấy “lùng bùng”.

Buổi khó khăn,đi kiếm ăn đành chịu.

Qua Sơn Tây khí trời nghe mát dịu.

Đèo An Khê sừng sững vẫy tay chào.

Ô! Cảnh núi rừng xinh đẹp làm sao!!!

Tới chân đèo thì đến vùng đất đỏ.

Rạp hát nầy là hội trường rất nhỏ.

Số ghế ngồi vỏn vẹn chỉ bốn trăm.

Anh trưởng đoàn mặt mũi thấy tối tăm.

Chi phí hai đêm không đủ cho nghệ sĩ.

Anh trưởng đoàn hôm sau lo ”chạy trốn”.

Lo thuê xe thẳng hướng đến Kon-Tum.

Ông “Tổ” hôm nay đã rủ lòng thương.

Tặng cho đoàn một bất ngờ lý thú.

Sáng hôm sau cả đoàn đều bỡ ngỡ.

Đất cao nguyên sao ấm áp hiền hoà!

Khắp phố phường tấp nập những “bông hoa”.

Rất rộn ràng khi chúng tôi vừa đến.

Qua ba đêm bao cảm tình thương mến.

Của vài cô đã lỡ cuộc hẹn hò.

Các anh trong đoàn ai nấy buồn so.

Cảnh biệt ly sao “đoạn trường” bi thảm?!!!

Rời Kon-Tum làm vài anh đau nhói.

Người tình tạm bợ”má đỏ môi hồng”.

Không biết bao giờ em có chờ mong?

Chiếc xe đoàn đang lạnh lùng chuyển bánh.

Trên quãng đường về Sài Gòn yêu dấu.

Trong lòng ai cũng chất chứa vui- buồn.

Đây! Kinh thành của những người con.

Thích phiêu lưu và say mê nghệ thuật.

Cho dù ai đó lớn gan lớn mật.

Nơi chúng tôi qua…họ chẳng dám vào.

Đoàn ”Mây Trắng” luôn kiêu hãnh,tự hào.

Xứng đáng danh hiệu “Anh Hùng Nghệ Sĩ”.


Xin viết thêm.: Vì cuộc sống khó khăn sau vài năm bị mất nước,có những nghệ sĩ bị cấm hát,cấm hành nghề như anh Hùng Cường, Duy Khánh, Chế Linh, Nhật Trường(Trần thiện Thanh) Anh Khoa, Giang Tử ..v.v…chúng tôi phải đi hát chui ,hát nhủi có nghĩa là đến các tỉnh nào để dãi họ cho hát, nhưng phải đi vào các mật khu, các làng xã xa xôi nguy hiểm như mật khu Bà Tùng (Phan Thiết) mật khu Tà Lài, Cây Gáo…và nhiều nữa mà tôi không nói hết ở đây được, nhất là trên đường vào mật khu Bà Tùng xe chạy không được vì đường lầy lội chúng tôi xuống xe đi bộ thì bất ngờ nghe tiếng cọp rống,ai nấy hoảng vía là hét om sòm dành nhau phóng lên xe, nhưng anh cán bộ dẫn đường trấn an nói là không sao vì anh ta có mang khẩu AK theo cho nên đoàn bớt sợ…..Tôi xin dừng lại ở đây và rất cảm ơn các anh chị, dù có đọc qua hay không đọc tôi cũng xin cảm ơn,nhất là chị Hồng Thủy,một lần nữa cảm ơn chị rất nhiều chúc chị vui vẻ vài thập niên nữa chị nhé,!

Hoàng Minh Phú.


Thơ Hoạ

Người đọc theo anh những chặng đường dài
Từ Bắc vô Nam, miền quê lặn lội , biên giới chẳng từ 
Vui với thành công buồn khi lủng túi
Biết thêm nhiều nơi lạ hoắc lạ huơ 
Cảm ơn anh kể  lại bằng thơ
Những buổi trình diễn, vô cùng hào hứng 
Sao Khuê

Sent from Regina (B-Lien) iPhone

– Last updated on Dec 9, 2021 by B-Lien (Em Bien Hoa)
December 9, 2021